(Tình yêu như gió xuân)
Tác giả: Mưa Khinh Trần
Thể loại: Đam mỹ, núi băng phúc hắc trung khuyển ảnh vệ công x trong nóng ngoài lạnh ngạo kiều ốm yếu hoàng tử thụ, cung đấu vi ngược, HE (10 chương)
Editor: Sub (colangnguyetthanh.wordpress.com)
Beta: Đoạn Tà Huy(斷斜暉)
*Đây là một bộ truyện xưa có quan hệ tín nhiệm và bị tín nhiệm, vắng vẻ hoàng tử cùng trầm mặc ảnh vệ, chỉ có tên bằng hữu duy nhất là hắn trong thâm cung cứu thụ
(cứu thục là hành vi cứu giúp một người rồi bắt kẻ đó phải trả ân)
Tình trạng: Hoàn (10c) (01/09/2017)
——————————–
Văn án
Từ nhỏ đã bị chủ nhân chỉ tên làm thị vệ bên người, hắn liền nhận định chính mình chỉ có một chủ nhân. Chủ nhân nói sống thì sống, nói chết thì phải chết, tuyệt đối không có câu thứ hai.
Mắt thấy chủ nhân phải chịu khổ sở bởi xuân dược. Thân là thị vệ bên người, đương nhiên cứu người quan trọng, hiến thân cũng gọi là hiến một chữ “trung”. Không nghĩ tới chính mình tận tâm tận lực, kết cục đổ máu chảy mồ hôi.
Càng không ngờ tới là chủ nhân đánh chết cũng không nhận, tốt xấu gì hắn không có công lao cũng có khổ lao.
Hắn chờ mong, bất quá cũng chỉ là hôn nhẹ, chủ nhân cũng nên cấp cho người làm công phúc lợi nha!
Có bình minh chứng giám, hắn tuyệt đối không phải người “công khí tư dùng”
(công khí tư dùng: lấy việc công làm việc tư)
Thân là thất hoàng tử Sở Dung, bởi vì để lộ ra dung mạo khiến thiên địa đố kỵ, khiến cho dưới chân y âm mưu thâm độc là chuyện cơm bữa, chính là tên thị vệ này có điểm kỳ quái.
Y hiện tại mới biết được thì ra “hoàng tộc an toàn” là bảo hộ như thế này.
Không cẩn thận ăn phải xuân dược, cũng không chối từ lao khổ cố gắng giải dược.
Bị nhiễm phong hàn, ốm đau trên giường có thể “nhờ” đến miệng đối phương mớm thuốc.
Chẳng nhẽ lại bị người tri kỷ che chở này mê hoặc?
Sở Dung thế nhưng lại sinh ra một ý niệm trong đầu, muốn để lại hắn một đời…
—————————-
Lời tựa của tác giả
Cảm ơn bạn đã cầm lấy quyển sách này, kể cả là ngẫu nhiên lật xem hoặc là bị bìa mặt xinh đẹp dụ bắt tiến vào (cười)
Vẫn cảm thấy lời tựa là một loại tồn tại thiết yếu rồi lại làm cho người ta thập phần quấy nhiễu gì đó. Bởi vì khi bạn cầm lấy quyển sách, động tác đầu tiên hẳn là mở lời tựa ra đi! Tôi cũng là người từng trải qua, loại này đầu tiên bắt được sách liền trực tiếp hướng xem ta có thể hiểu biết được tâm tình người này, giống nhau trong lòng đều có ưu tư.
Chuyển sang vấn đề chính, viết văn có rất nhiều rất nhiều yếu tố, nhưng đối với tôi mà nói quan trọng nhất chỉ có hai chữ cảm xúc. Bởi vì có cảm xúc, cho nên viết, chỉ cần vừa động bút, toàn bộ chuyện xưa nhân vật giống như là thoạt nhiên thông thường, cả ngày ở sau lưng nhớ kỹ: mau viết xong, mau viết xong…. Chính mình chỉ có thể cắn răng, kéo thân thể loạn thất bát tao, một bên vỡ vỡ nhớ nhung một bên đi viết văn, thế nhưng luôn ở thời điểm sớm kết thúc (drop) lại không hiểu sao đào một cái hố, sau đó lại không thể không tiếp tục lấp xong, mau lấp xong thì lại rất sợ không có ai đọc, kết quả vẫn là drop, quá trình dạng này luôn không ngừng lặp đi lặp lại giống nhau. Có đôi khi thực sự khiến bản thân có cảm giác không thể hoàn thành bất kỳ bộ truyện nào, tình trạng kia cứ như một vòng tuần hoàn a! ( người cổ đại lui tán, tôi nghĩ trở lại hiện đại văn a…)
Một ý tưởng nổi lên, không viết rất thống khổ; đào một cái hố, không lấp rất thống khổ. Vì nhiều khó khăn trong quá trình viết cũng rất đau khổ nhưng điều khó trôi qua nhất là dù rất muốn viết lại bởi vì thời gian, thân thể… không cho phép. Phương diện nhân tố mà không thể viết thì chính là dày vò khó chịu nhất. Nhân vật trong sách cả ngày ở trong đầu nhiễu a nhiễu, ngăn không được suy nghĩ giống như nhịn không được hắt xì giống nhau, không đánh không mau! ( có loại từ hình dung này sao?) chính là thân thể mệt mỏi vượt qua gánh vác, chỉ có thể đem nhân vật trong sách tạm thời gác lại một bên. Cho nên các vị thân ái, bảo trọng thân thể, chăm sóc tốt chính mình là trọng yếu, phải nhớ bảo vệ chính mình! ( tựa hồ lạc đề xa quá!)
Cuối cùng, không khỏi mạn phép là muốn nói một tiếng . Bởi vì có yêu cho nên mới có quyển sách này; bởi vì có bạn cho nên mới có Mưa Khinh Trần, cám ơn mọi người! ^^
————————–
Vài lời của editor và beta
Sub: Đây là bộ truyện đầu tay của hai đứa nên mong các nàng ủng hộ nhiệt tình nha!
Thật ra ta không biết nó có hay hay không, ban đầu ta chọn truyện này để edit vì bị hấp dẫn bởi cái văn án và số chương ( có 10 chương hà), ta vừa edit vừa đọc vì thế edit theo cách hiểu của bản thân nên có chỗ nào sai sót thì các nàng bỏ qua và nhắc nhở để ta hoàn thiện bộ truyện nhé. Vì là tác phẩm đầu tay nên không đảm bảo độ chính xác là 100%. Cá nhân ta thấy tác giả viết hẳn cái lời tựa dài ngoằng cho truyện này thì cũng đủ thấy bác ấy đổ công vào bộ này ghê lắm, với lại bộ này có vẻ đã được in thành sách ở bên TQ ( hint từ lời tựa). Nói tóm lại, chúc các nàng đọc chuyện vui vẻ!
Đoạn Tà Huy: Chuyển ngữ chưa được sự cho phép của tác giả, xin đừng mang đi nơi khác. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Thân ái và quyết thắng!
Nguồn: Gekkabijin
—————————
Link: https://colangnguyetthanh.wordpress.com/2017/07/16/339/
————————–
Chú ý: Truyện có pass (Cho sẵn ở chương liền trước)
Ái như xuân phong