khong-co-tieu-de

ABO

Tác giả: Trì Đại Tối Cường

Thể loại: ABO, AxO, hiện đại, 1×1, HE. Ngoài lạnh trong trung khuyển công x đối ngoại cao lãnh đối công e thẹn thụ (thật ra là chậm nhiệt thành thục công x thâm tình cố chấp thụ)

Couple: Mục Lễ x Tiêu Thủ

Edit: http://www.wattpad.com/user/MeNgaoDuong

Tình trạng: Hoàn (41c+1PN) (29/01/2019)

———-

Giới thiệu đơn giản

———

Review (có spoil)

Nói về công thụ thì:

Một người nghĩ quá nhiều, một người nghĩ quá ít

Một người quá lý trí, một người quá kích động.

Thụ còn quá trẻ, ngây ngô, lại có chút nông nổi, kích động. Yêu là hết lòng, sẵn sàng làm mọi chuyện vì tình yêu. Cậu không phải là không thông minh, chỉ là trước mặt công lại hay làm chuyện không suy nghĩ thấu đáo. Mối quan hệ của hai người ngay từ đầu không suôn sẻ một phần cũng do tính cách này của thụ. Nhưng không nhờ thụ cố chấp thì chuyện hai người cũng chẳng thể HE.

Công trong truyện chắc làm người ta ghét nhiều hơn thích. Mình thì khá thích anh công, nói thẳng ra thì công trong truyện là gu của mình. Anh không phải kiểu thanh niên nhiệt tình, sôi nổi, mà là lão đàn ông nghĩa khí, thành thục, ổn trọng, có trách nhiệm với gia đình, khá lãnh đạm, cảm giác anh đối với chuyện gì cũng ít có hứng thú, mà dẫu có hứng thú cũng không thể hiện quá mãnh liệt, rõ ràng. Là kiểu đàn ông để cưới, không phải để yêu.

Ấn tượng ban đầu với thụ không tốt, không thích thụ nhưng anh vẫn đối xử với cậu rất lịch sự, trượng nghĩa. Lúc thụ gặp khó khăn thì hết lòng săn sóc, giúp đỡ. Không phải thả thính, thả bả, chỉ là công tốt tính và chín chắn thôi.

Nhiều người đọc truyện xong thấy công tra. Công có tra không? Này tuỳ mỗi người cảm nhận, riêng mình thấy không. Nhưng anh có thiếu sót, có sai không? Có. Với mình, thiếu sót lớn nhất, cái sai lớn nhất của anh chính là lãnh đạm. Bình thường thì không sao, nhưng khi anh quyết định giữ thụ bên mình rồi lại cứ thế mà tự nhiên cùng thụ một chỗ, không nói rõ ràng với thụ, không bày tỏ cùng thụ, sau kết hôn cũng không thể hiện cho thụ thấy anh bên cậu là vì yêu, mà cứ bình bình đạm đạm, khiến thụ không rõ lòng anh, luôn không có cảm giác an toàn với mối quan hệ này. (Cơ mà nếu công không như thế thì cũng không có truyện để đọc rồi: v)

Thụ yêu công không? Có. Tuyệt đối là tình yêu, không phải biết ơn.

Công yêu thụ không? Nói không yêu là sai, mà bảo yêu lại thấy hơi lấn cấn. Mình là một đứa yêu ra yêu, hai người phải thật sự cùng yêu nhau mình mới thích, nhưng trong truyện này lại không thấy phản cảm chút nào. Vì như đã nói ở trên, công là người lãnh đạm. Mình vẫn cảm thấy cả đời này công cũng sẽ không có cái gọi là tình yêu, cùng lắm cũng chỉ là rất thích. Không có thụ, sau này công cũng sẽ đi xem mắt rồi lấy một người mình cảm thấy ổn về làm vợ thôi. Thế nên, cho dù không phải là yêu đi chăng nữa, thì một người khiến công trăn trở, phá bỏ nguyên tắc của mình, ích kỷ giữ lại, thậm chí bất chấp cả vấn đề thân thể của cậu như thụ đã là một tồn tại vô cùng đặc biệt trong cuộc đời công rồi. So với yêu của người khác, có khi còn sâu sắc, quan trọng hơn.

Tâm lý thụ nhất quán dễ hiểu, nhưng tâm lý công làm mình nhiều lần phải dừng lại suy xét. Rốt cuộc lúc này công cảm thấy thế nào, suy nghĩ đối với thụ ra sao, tại sao phải làm vậy. Mà suy xét rồi vẫn có chỗ không hiểu. Tuy tác giả không đi sâu miêu tả nội tâm công, nhưng mình lại cảm thấy những mâu thuẫn, suy nghĩ của anh là thứ hấp dẫn nhất trong truyện, nhất là đoạn hai người cùng đi nước ngoài và sau khi công biết tình trạng sức khoẻ thụ đến hết.

Nhận xét chung về truyện thì là khá ổn, nhưng có vài chỗ cảm thấy tác giả viết hơi mâu thuẫn. Như công thụ bên nhau là do công tự nguyện chứ không phải theo ý bố mẹ như đoạn đầu công nhắc, hay tác giả ban đầu cố ý viết kiểu như công không thích thụ, bên thụ hoàn toàn là vì gia thế hai bên, dù cho lúc đó đã thích rồi, mà viết hơi quá tay, làm mình thực sự cảm thấy công chẳng thích thụ chút nào. Lúc đọc lại lần hai, dù đã biết nội dung rồi mà mình vẫn có ý nghĩ truyện này sẽ phát triển theo kiểu cưới trước yêu sau ấy.

——–

Review (by Review Đam mỹ – Ngôn tình)

Mình lại quay trở lại bằng một bộ ABO nữa đây, không biết có bao nhiêu bạn đã đọc bộ “Bất báo” sau review của mình nhỉ?

Nói thật thì dạo gần đây, sau vài năm lặn ngụp trong thế giới đam mỹ thì mình mới nổi hứng và rớ tới thể loại ABO. Lý do thì nếu các bạn từng đọc nhiều bài review của mình rồi sẽ biết, mình chỉ chuyên đọc hiện đại – ngọt thôi, rất rất lười đổi hoặc thử sang thể loại mới, đến thời điểm này quan điểm ấy vẫn u – như – kỹ.

Dẫn dài dòng vậy chỉ để nói với các bạn rằng là, ưng lắm, hợp gu lắm mình mới đề cử mấy bộ ABO này á, hihi

Trì Đại Tối Cường – là tác giả mà mình biết đến gần đây và hầu như bộ nào của anh ý mình cũng ưng hết (sẽ từ từ review hết cho mọi người nhé, mà nếu chờ lâu quá thì cứ tìm tên ảnh rồi bấm hết truyện mà đọc, yên tâm là hố thơm lắm!)

Điểm chú ý đầu tiên là bộ truyện này viết dưới dạng văn đề cương, tức là sẽ rất tiện cho bạn đọc để thư giãn, giải trí á.

Điểm chú ý thứ hai, tất nhiên là nội dung truyện rồi.

Bối cảnh truyện này có điểm đặc biệt hơn các bộ truyện về ABO khác ở chỗ: Một Alpha sẽ có một Omega tương thích 100% với mình về mùi, giống như định mệnh ý, hai người đó sẽ thu hút hấp dẫn lẫn nhau, không gì có thể cản trở.

Nói ví dụ đơn giản hơn, chẳng hạn Alpha X và Omega Y yêu nhau thắm thiết, nhưng độ tương thích chỉ 80%. Có nghĩa là nếu một ngày Alpha X tìm được một Omega khác tương thích 100% với mình, thì sẽ bị hấp dẫn và thu hút không thể nào khống chế được. Như vậy, để tránh tình huống đó xảy ra, mỗi người sẽ phải tìm ra người tương thích với mình 100%, và 2 người sẽ không thể bị ai chi phối, hay bị một tiểu tam nào khác phá rối!

Nhân vật thụ trong truyện thầm mến công từ lâu nhưng không một ai hay biết. Mọi người trong gia đình thậm chí cả công đều nghĩ thụ là “nhất kiến chung tình”.

Thế nhưng công không yêu thụ, thậm chí rất nhiều lần trốn tránh muốn đẩy thụ ra xa.

Đọc truyện, bạn sẽ không ít lần thấy xót xa cho tình cảm của thụ. Cậu quá cố chấp, quá yêu công vì thế mà tự tổn thương mình hết lần này đến lần khác. Dù công có lạnh lùng với thụ như thế nào đi chăng nữa thụ vẫn chưa từng một lần muốn từ bỏ tình yêu này. Chuyện lại càng khó khăn hơn nữa khi tinh tức tố của hai người tương thích chỉ có 5%. Thụ không thể nào hấp dẫn được công.

Khát vọng yêu khiến thụ điên cuồng, cậu đã làm ra một hành động mà khiến người nhà phải đau đầu vừa đáng thương lại vừa đáng trách. Thụ làm phẫu thuật thay đổi tuyến thể để tăng sự tương thích với công. Cuộc phẫu thuật đó thành công nhưng cũng để lại cho cậu những di chứng đầy đau đớn. Nhưng đó chỉ mới là là một trong rất nhiều việc cậu hi sinh để có được tình yêu của công thôi! Nhân chuyện nhà công gặp trắc trở, thụ liền nhân đó để ép công kết hôn với mình! Hai người cuối cùng cũng thành vợ chồng.

Sự bắt đầu của cuộc hôn nhân này không có tình yêu, chỉ là sự ép buộc từ một phía. Thụ luôn sống trong nỗi niềm nơm nớp lo sợ một ngày “định mệnh” của công sẽ xuất hiện, sẽ phá tan niềm hạnh phúc mỏng manh mà khó khăn lắm cậu mới giành được này. Sự ấm áp cậu đang có, cuộc sống vợ chồng bình yên phải chăng chỉ là dấu hiệu trước cơn bão lớn? Mà những nỗi niềm đó của thụ, sự hi sinh táo bạo đó của thụ công lại chẳng biết gì?

Nghe qua thật “tra” đúng không? Nhưng cách xây dựng tâm lí của công như vậy là hoàn toàn thực tế. Đời không như mơ, không phải tình yêu nào phát sinh cũng sẽ được đáp lại. “Hạnh phúc là đấu tranh”. Không phải cứ chạy đến bên người mình thích kể lể những hi sinh, trả giá của mình thì người ta sẽ đáp lại. Bởi vì con người ngoài tình yêu còn có lòng tự trọng và tự ti. Biết được mình dùng nhiều thủ đoạn như thế liệu người ta có xem thường mình “tiện”?

Tác giả miêu tả tình yêu của công phát sinh một cách từ từ chậm rãi, phù hợp với quy luật tâm lý. Đậm tô khát vọng tình yêu của thụ, làm công trở nên mờ nhạt sau đó lại bất ngờ hé ra bí mật rằng trái tim công cũng không bình tĩnh như chúng ta hay như chính thụ đã nghĩ.

Anh yêu thụ một tình yêu trầm lắng hơn, yên bình hơn. Anh cũng như thụ lo lắng đánh mất tình yêu vì cái người gọi là “định mệnh” kia. Liệu có thực sự anh bị “ép buộc” không khi thụ không biết rằng công đã từng bị đặt trong một phép lựa chọn quan trọng. Mà anh cuối cùng đã chọn theo trái tim mình!

Câu chuyện đi đến nút thắt khi cả hai “định mệnh” của hai người đều lần lượt xuất hiện. Nhưng mâu thuẫn, hiểu lầm như hạt giống sau cơn mưa không ngừng sinh sôi nảy nở.

Liệu họ có đủ tin tưởng để giữ được tình yêu?

Liệu họ có đủ mạnh mẽ để vượt qua số phận, làm chủ chính trái tim và cảm xúc của mình?

Bạn hãy khám phá ngay đi để vỡ òa với cái kết! Còn mình, mình chỉ bật mí rằng: tác giả đã kể về một câu chuyện tình – mà ở đó nhân vật chính dám đi ngược lại với định mệnh, tự vạch ra một con đường mới để đến được bên nhau mãi mãi. …

Đây là câu chuyện khiến chúng ta tin vào sức mạnh của tình yêu

——–

Link: https://www.wattpad.com/story/176979373

khong-co-tieu-de

More Reading

Post navigation

Leave a Comment

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *