Tác giả: Thị Tửu Cật Trà
Thể loại: Ôn nhu trung khuyển công X thâm tình ôn nhu nhân thê thụ, đoản văn, ngọt, có chút thịt vụn, HE, hiện đại
Tình trạng bản gốc: Hoàn (6 chương).
Nguồn: Kho Tàng Đam Mỹ + Wikidich.
Editor: Catletsgo T (wp catletsgo05), Quân (wp sodahotga),
Hero La Zier (wp unobchou2bdsm0138),
Tình trạng bản edit: Hoàn (6c) (16/04/2018)
——————-
Văn án
— Hết thảy thâm tình sau đó đều trao cho anh.
————-
Review (by Review Đam mỹ – Ngôn tình)
Các bạn đã bao giờ yêu thầm ai đó sâu đậm chưa? Cái cảm xúc ấy, nó như thế nào nhỉ, có giống mình hay không?
Chàng trai mà mình thích là người mà mình nghĩ là hiểu rõ mình nhất, thậm chí cả những điều mình chưa bao giờ nói ra với ai. Vì thế mà mình điên cuồng thích cậu ấy trong nhiều năm trời. Mình muốn dùng chiến lược “nồi ấm nấu ếch”, nhẫn nại, kiên trì chờ cậu ấy thích mình, chờ cậu ấy quay đầu lại sẽ luôn thấy mình đứng ở đây đợi!
Mình biết cậu ấy thích một cô gái, thế nhưng cô gái đó cũng không còn trên cõi đời này nữa. Bạn có biết mình đã buồn thế nào khi biết rằng đối thủ của mình là người mà không bao giờ mình có thể đánh bại không? Thế nhưng, mình không cần toàn bộ trái tim của ấy, chỉ cần cậu ấy thương mình và thích mình là đủ lắm rồi.
Cậu ấy không hay kể chuyện và chia sẻ, mỗi lần gặp nhau mình sẽ chủ động kể mọi chuyện đông tây nam bắc cho cậu ấy nghe, dụ dỗ cậu ấy cho ý kiến rồi như rà trúng đài, cậu ấy sẽ thao thao bất tuyệt cho mình nghe
Cậu ấy lười giữ mọi thứ lộm cộm trong người, thế nên mình luôn mang theo một chiếc túi to để đựng vừa mọi thứ cho cậu ấy.
Mình thích đi phía trước cậu ấy và cách một khoảng xa xa, mỗi người tự ngắm một khung trời riêng của mình để rồi khi ngắm xong, giữa dòng người, giữa không gian bao la, cậu ấy sẽ tìm kiếm mà gọi tên mình như một nơi để trở về. Tiếng gọi đó thậm chí đi vào trong cả giấc mơ của mình, khiến mình dù ở đâu cũng cảm thấy ngọt ngào. Lúc đó, mình còn mơ mộng nghĩ, cậu ấy có thể tự do tung bay đi bất cứ đâu nhưng rồi tên mình vẫn sẽ là điểm đến cuối cùng…..
Mọi thói quen của cậu ấy, mọi sở thích, lịch làm việc và giờ giấc thậm chí những suy tư trong đầu cậu ấy, mình đã dùng 4 năm để ghi nhớ từng chút từng chút một với hi vọng rằng có thể nhuốm đầy cuộc sống của cậu ấy bằng hình bóng của mình, để một ngày nào cậu ấy sẽ không thể sống thiếu mình.
Ấy vậy mà, cậu ấy bảo, cậu ấy đang quen một cô gái …
“Thâm tình vô dụng” – đó cũng là lí do mình đọc ngay quyển truyện ngày khi vừa bắt gặp tên nó. Và nhân vật chính trong chuyện, Lâm Dật Đường như đang kể lại câu chuyện của chính bản thân mình. Anh yêu một người, nhưng người đó lại đang chờ đợi một người khác. Anh khờ lắm, dại lắm, thế mà lại chờ đợi cùng người đó. Cùng người đó bước qua những ngày mây mờ xám xịt, trong sự vô vọng của sự trông mong, thế rồi người ta cũng chờ được người mình thương, viên mãn với tình yêu của đời mình. Còn anh, anh có được gì ngoài những vết thương hằn ngang xéo dọc trong trái tim? Anh là ai hay chỉ là kẻ đứng bên lề hạnh phúc của người khác?
Đây là một câu chuyện chỉ có 6 chương, và dù tác giả chỉ dùng vài dòng để kể về câu chuyện “thâm tình vô dụng” của nhân vật chính, thế nhưng với những câu văn đầy tâm trạng, câu từ dùng chính xác thì người đọc vẫn có thể cả nhận được hoàn cảnh đáng thương của Lâm Dật Đường.
Nhưng cuộc sống không dừng lại ở đó, ý đồ của tác giả cũng không chỉ đơn giản ở đó!
Tại quán bar quen thuộc, Lâm Dật Đường làm quen với Hạ Nghiêu. Hai người tỏ ra vô cùng tâm đầu ý hợp, thế nhưng họ nó họ chỉ là bạn, không phải tình yêu. Cả hai đều là những con người trưởng thành, là những kẻ đã từng điên cuồng vì yêu để rồi lại nhận lấy tổn thương. Nỗi đau trong quá khứ như một bức tường vô hình làm chùn đôi chân của 2 con người, bày ra trong lòng họ vô vàn lí do “không nên”, “không thể”
Và Hạ Nghiêu quả là một nhân vật thú vị. Tình cách anh thâm trầm, thể hiện vừa đủ, hài hước vừa đủ, chững chạc vừa đủ, là hình mẫu lí tưởng cho tất cả mọi người. (hoặc ít nhất của mình) Cái cách để anh bày tỏ tình cảm với Lâm Dật Đường quả thật khó có thể nói lời từ chối. Và tình yêu của hai người chắc sẽ lâu thành hơn nếu không có sự giúp sức của những người bạn thân. “Lửa gần rơm lâu ngày cũng bèn” hai người thế là bên nhau, trao cho nhau sự quan tâm, chăm sóc của tình yêu. Và lúc này Lâm Dật Đường – người đã có sự dũng cảm để trao đi sự thâm tình của mình lần nữa lại thất bại. Nhưng lý do là vì “mọi tình cảm trao đi đều được anh đáp lại”
Mình rất thích cách chơi chữ của tác giả. Cùng một cụm từ “thâm tình vô dụng”. Thế nhưng nó sẽ là nỗi đau nếu chúng ta trao nhầm cho người không biết trân trọng. Ngược lại, nó lại trở thành niềm vui, niềm hạnh phúc, thành sợi dây gắn kết bền chặt khi đốii phương cũng hồi đáp lại tương tự như vậy. Một tình yêu hạnh phúc đơn giản là khi không ai thâm tình hơn ai, mà là hai bên hồi đáp lẫn nhau!
Để nhận xét ngắn gọn câu chuyện này mình nghĩ rằng nên nói “6 chương mang trọn 1 đời người”. Đó là một chặng đường dài Lâm Dật Đường tìm kiếm được tình yêu của mình và hạnh phúc với nó đến mãi mãi về sau.
6 chương, không sơ sài, có ý vị, viết chăm chút. Sao các bạn còn không thử ngay nhỉ?
——————–
Link (Catletsgo): https://catletsgo05.wordpress.com/tham-tinh-vo-dung-thi-tuu-cat-tra/
Link wattpad (Catletsgo): https://www.wattpad.com/story/145249070
Link (Hero La Zier): https://unobchou2bdsm0138.wordpress.com/tham-tinh-vo-dung/
Link (Quân): https://sodahotga.wordpress.com/tham-tinh-vo-dung/
Thâm tình vô dụng