Tác giả: Phong Hương
Thể loại: Cường cường, bố y sinh hoạt, xuyên qua thời không, chủng điền văn, ngọt sủng, trạch đấu, ấm áp, 1×1, HE
CP: Hùng Tinh Vũ x Ôn Luân
Edit: Rei (sunie1703.wordpress.com)
Beta: TrinhTrinh
Nguồn: Xà Viện
Tình trạng: Hoàn (119c+1PN) (28/06/2018) + còn PN
——————–
Văn án
Học tra* thời hiện đại dấn thân vào tám trăm dặm đại sơn*,
*Học tra: học hành dốt nát
*Tám trăm dặm đại sơn: núi lớn tám trăm dặm (1 lí, 1 dặm (市里, li) = 15 dẫn = 500m)
Tướng quân cổ đại giải giáp quy điền trở về quê nhà,
Bắt đầu câu chuyện mang theo một đám điêu dân cùng nhau trồng trà làm giàu.
Học tra: Hỏi ta tại sao học nông? Bởi vì chuyên ngành này có điểm trúng tuyển thấp a!
Tướng quân: Hỏi ta tại sao nhập ngũ? Bởi vì tướng quân mồm to ăn thịt uống rượu chén lớn a!
Học tra: Điểm kỹ năng chuyên ngành? Ngươi xác định muốn hỏi một học tra kỹ năng chuyên ngành? Ngay cả đại cương XX ta cũng đã hoàn toàn quên hết có được không?
Tướng quân: Tại sao quy ẩn? Ngươi không làm tướng quân không biết, nơi đó tùy thời đều phải đè nén tạo khuôn có bao nhiêu ngốc bức, nhìn những tướng quân tùy thời bảo trì uy nghiêm, da mặt một đám băng giống như cương thi!
Học tra: Tiểu hoán hùng (gấu mèo), đến hâm cái bánh màn thầu. Tiểu hoán hùng, đến đem tảng đá kia bổ. Tiểu hoán hùng, đến đào hầm. Tiểu hoán hùng…
Tướng quân (╰_╯)#: Mỗ là Trấn Nam tướng quân Hùng Tinh Vũ, mới không phải tiểu hoán hùng!
Học tra (づ ̄3 ̄)づ: Nga. Tiểu hoán hùng phu quân, lại đây xào dầu chè ~
Tướng quân (≧▽≦)/: Ngao, tới liền đây!
—————–
Spoil (by Schneestille)
Thụ là sinh viên, học hành vớ vẩn (học tra đó) trọng sinh vào thứ trưởng tử nhà huyện bá (nghe thì oai chứ chỉ có tiếng nói trong vùng thôi). Nguyên chủ học giỏi đỗ tú tài, mẹ đẻ là thiếp được sủng lại mang thai nguyên thân trước khi mẹ cả vào cửa nên bị mẹ cả ghét. Lúc cha nguyên thân bị bệnh ốm đau dặt dẹo thì nguyên thân bị anh em trong nhà độc chết, thụ trọng sinh vào thì bị mẹ cả nhân hôn ước gả đến nhà công ở 1 thôn hẻo lánh rất nghèo. Nhà công thì công đi làm lính nhiều năm chưa về, cha công đã mất, nhà mới và đất bị người trong thôn chiếm mất nhưng thụ có của hồi môn nên cũng không lo lắng.
Công đi lính, làm được đến tướng quân nhưng giờ chán cảnh triều đình nên xin về quê. Về gần đến nơi thì biết tin mình có vợ, cũng rất nhanh tiếp nhận thụ và sủng thụ.
Thụ và công lên núi, phát hiện cây trà cổ nên thụ quyết định mua núi để trồng trà. Sau đó là công cuộc trồng trà, mở rộng kinh doanh các mặt hàng liên quan đến trà như trà quán, trà trang… và thổ sản vùng núi. Trong việc này cũng có sự giúp đỡ của công, của cha thụ. Thụ tạo dựng danh tiếng cho mình trong vùng, chỉ những người trong thôn cách cải thiện cuộc sống cũng đưa một vài tri thức quân sự, kinh doanh cho hoàng gia.
Rồi khu thụ ở có dấu hiệu nước lân cận chuẩn bị đánh tới. Công và thụ chuẩn bị để chống giặc. Quá trình cũng khó khăn, công tưởng chừng chết nhưng may qua được.
Trải bao khó khăn, 2 người sống cuộc sống điền viên thảnh thơi hạnh phúc.
Àh, công với thụ nhận nuôi cháu thầy dạy học của nguyên thân. Bé này rất dễ thương, toàn kiểu ông cụ non sau thụ dạy dỗ thì thành ra kiểu trưởng oai so với thời đại.
Thụ cũng không có bàn tay vàng gì quá đáng, chỉ là có thêm khả năng chữa trị thân thể cho người khác nhưng khá tổn hại đến bản thân nên công không cho dùng nhiều.
——————–
Link: https://sunie1703.wordpress.com/2016/03/23/xuyen-viet-chi-vien-son-tra-nong-phong-huong/
———————
Chú ý: Truyện còn PN
Xuyên việt chi viễn sơn trà nông