Tên truyện: 西窗竹 -Tây Song Trúc – nghĩa là: Trúc mọc ở cửa Tây
Tác giả: Thập Cửu Dao (十九瑶)
Thể loại: Tiên ma thần quái, cổ trang, nhân x yêu, sinh tử, ấm áp/ngược luyến tàn tâm, HE kết thúc viên mãn. (Raph: Theo ta thì phải có cả mác trung khuyển thụ, thâm tình thụ, công sủng thụ)
Editor/Beta: Gấu + Raph (3traphael.wordpress.com)
Độ dài: 77 chương chính văn + 4 Phiên ngoại + 1 số sản phẩm đính kèm khác
Tình trạng: Hoàn (77c+4 tiểu kịch trường+7PN) (01/09//2018)
——————-
Vài lời giới thiệu của editor
Thụ là tinh linh của cây trúc 300 năm mọc trong viện tử nhà công, âm thầm bảo vệ văn mạch dòng tộc. Vì yêu công mà thụ kết linh thành nhân dạng, làm quen và thành ái nhân của người kia. Cứ tưởng hai người sẽ êm đềm bên nhau, công sẽ hợp thức hóa danh phận cho thụ rồi cứ thế hai người cùng vui vẻ chờ đón đứa con ra đời, thế nhưng thụ lại không lường được bí mật mà mình giấu công đã trở thành mồi lửa cho hết thảy những hiểu lầm sau này…
Truyện hành văn êm đềm, ấm áp nhưng cũng thấm đến đáy lòng.
———————
Review
huyền huyễn (thụ là trúc tinh), trung khuyển thụ, điềm văn xen ngược luyến tàn tâm, HE kết thúc viên mãn.
Thụ là trúc tinh 300 năm sống trong viện tử nhà công, vì yêu công mà linh thể kết tinh thành nhân dạng. Hai người trải qua ngọt ngào, trở về nhà công và hân hoan chờ đợi hài tử ra đời. Thế nhưng, trong quá trình này công không hề biết thụ là trúc tinh, thế nên vì đủ loại sắp đặt hữu ý mà công hiểu lầm thụ, khiến thụ linh lực tiêu tan. Sau một hồi thì thụ lại tái sinh, kết thành nhân dạng, toàn gia hạnh phúc.
Truyện có ngọt, có ngược tâm cả thụ và công, có H, có mang thai quằn quại, có sinh tử quằn quại.
Lời văn điềm điềm, mặc dù ngọt nhưng không nhảm, ngược nhưng không sến. Không khí trong truyện nhàn nhạt mà khiến ngta đau lòng.
Nghe cốt đơn giản thế thôi, nhưng cái hay của truyện là ở lời văn và chi tiết. Lời văn là lời kể đan xen giữa quá khứ và thực tại. Ngoài ra, tác giả thường dùng vị trí của 1 nhân vật nhất định mà miêu tả nội tâm nhân vật, có thể nói, tính cách của nv k được xây dựng bằng hành động mà bằng nội tâm.
– Thụ là trúc tinh nên mang những đặc tính của loài trúc. Lúc trời ẩm thì sẽ “ướt sũng” =)) Luôn cần nắng và nước (sau này bị công nhốt ở 1 nơi k nắng k nước nên đã hại chết thụ), thụ mang thai nên dưới gốc trúc cũng mọc lên 1 cây măng, thụ khi sinh con thì linh lực tán loạn, cả người như rải lá trúc xuống làn mưa máu.
– Cảnh mang thai: thụ nhỡ để bé con hút quá nhiều linh khí trời đất nên bụng thai đột nhiên biến lớn. Thụ biến thân mới chỉ là 1 chàng trai 17 18 tuổi nên xương chậu hẹp. Chính vì những điều này mà mấy tháng thụ mang thai luôn bị hành.
– Cảnh sinh: đoạn này siêu ngược. Công hiểu lầm là thụ là yêu tinh hại chết nhà công, lại không hề mang thai con công nên công nhốt thụ ở 1 nơi k có sinh khí. Ngay lúc thụ vốn khó sinh thì công lại chặt trúc thân của thụ, khiến nhân thân xương cốt gãy lìa, chỉ còn lại 1 tay cử động được. Ngay lúc thụ tính buông xuôi thì đứa bé tự đi xuống. Thụ kết linh lực sinh và che chở cho đứa con rồi không lâu sau cũng lìa đời (trong vòng tay công).
Thụ hơi bị trung khuyển quá nên quá dễ dàng tha thứ cho công. Thực ra thì cũng hiểu được, vì cả cuộc đời của thụ đều chỉ có công, tất cả đều xoay quanh công mà 😥 May mà thằng công nó còn biết đường tự kỉ trách bản thân: v
——————-
Link: https://3traphael.wordpress.com/edit/ml-tay-song-truc/
Tây song trúc