24-tu-mau-chot

24 từ mấu chốt

Tác giả: Không biết

Thể loại: Đam mỹ tiểu thuyết, hiện đại, 1×1, niên hạ, muộn tao thụ, thụ truy công, hỗ sủng, HE.

Nguồn: Lâm Phong

CP: Quan Dịch Tiêu (tôi) x Mạc Kiệt (anh ấy)

Biên tập: Phùng Điệp (mopconuong.blogspot.com)

Tình trạng bản gốc: 24 chương – Hoàn

Tình trạng bản edit: Hoàn (24c) (04/11/2017) + chưa beta

————————–

Văn án

“Chuyện xưa về một hoàng tử dốc lòng rèn đao đồ long cứu công chúa….”

—————–

Review (by Review đam mỹ)

Hiện đại, niên hạ, chủ công, thụ truy công, cà lơ phất phơ công x si hán thụ

Quan Dịch Tiêu là trai thẳng trăm phần trăm, thích đùa giỡn, thích lầy lội nhưng tuyệt không muốn mình dính vào rắc rối. Y có một thằng bạn thân tên Trần Ứng Giai cũng yêu gái tuyệt đối. Thế nhưng, có người lại nhìn ‘’ra’’ gian tình của hai kẻ thẳng băng này. Hắn là Mạc Kiệt – kẻ si tình theo đuổi Quan Dịch Tiêu đã nhiều năm. Ngày Trần Ứng Giai đi lấy vợ, Quan tiểu đệ nốc rượu ăn mừng còn Mạc ca ca lại đem bạn người ta ra đánh thảm thương vì cái tội ‘’phụ tình’’: ))

Công bề ngoài thiếu nghiêm túc nhưng lại là dạng suy nghĩ cẩn thận. Thụ ngoài mặt chín chắn nhưng dính vào tình yêu là lú lẫn mụ mị. Cũng hên là sự si hán đó của thụ lại khiến cái kẻ ích kỷ và sợ phiền phức như công không thể vứt bỏ. Quá trình tu thành chánh quả cũng lắm gian nan nhưng yên chí là cuối cùng hoàng tử cũng rước được công chúa về nhà, hạnh phúc mãi mãi.

————————

Review (by gekkabijin)

Nội dung đúng y như tag, thụ truy công, đeo công rất lâu, thậm chí lên giường 1 lần rồi mà công vẫn k chịu, mãi sau này mới đồng ý. Công có 1 thằng bạn thân, và thằng này thẳng tuột, nhưng 2 người lại thân theo 1 kiểu mà gay hay hủ nhìn vô sẽ cảm thấy vô cùng mờ ám, kiểu như ở cùng phòng ktx, cùng ăn cùng chơi, thậm chí có thể trò chuyện với nhau thâu đêm suốt sáng. Thụ thường hay ăn giấm của bạn này, trước khi chính thức xác định quan hệ thì còn chắc mẩm công với thằng bạn là 1 cặp nữa. =)))

Truyện này viết theo kiểu cuộc sống hằng ngày nên mình thiệt tình k nhớ nổi nó ra làm sao để mà spoil nữa, nhưng có 1 đoạn đọc rất tội nghiệp cho thụ. Đại khái là thằng bạn gây gổ với vợ bỏ ra ngoài rồi hẹn công đi nhậu, xong 2 người xỉn quắc cần câu mướn nhà trọ ngủ. Sáng dậy thằng bạn ba chân bốn cẳng chạy về nhà, công mở đt thấy có 3 tn của thụ thì cũng vội về, phát hiện thụ trắng đêm k ngủ vì lo lắng. Công thấy áy náy nên ôm thụ xin lỗi, thụ hỏi công chứ đi đâu, công bảo đi với thằng bạn thân, tại nó cãi lộn với vợ, thế là thụ tức giận bỏ vô phòng (như đã nói ở trên, 2 người thân lắm, trước khi công thụ quen nhau thì vị trí của thằng bạn trong lòng công cao hơn thụ nhiều nên thụ cứ ghen với bạn này miết). Lúc này công thấy mệt mỏi vì bị ràng buộc, làm gì đi đâu cũng phải báo cáo, nhưng công cũng hiểu muốn có sự ấm áp của gia đình, muốn có người yêu thương bên cạnh nhưng lại k chịu buông bỏ tự do là chuyện k thể, nên mới xuống lầu mua đồ ăn sáng để dỗ thụ. Công mua xong vào nhà thì gặp thụ chuẩn bị đi ra tìm công, thụ chủ động nói xin lỗi vì đã phản ứng thái quá, làm công rất đau lòng, vì mỗi lần 2 người có cãi vã hoặc bất đồng ý kiến thì 10 lần như 1, lần nào thụ cũng xin lỗi trước.

Nói chung truyện này dân sủng công cứ yên tâm nhảy hố, thụ truy công, chiều công, cưng công như vàng ấy, mở miệng ngậm miệng đều gọi công là “công chúa”, bị công ức hiếp trên giường thì chỉ biết thở dài xuống nước: “đừng bắt nạt em mà”. Thụ luôn cảm thấy gặp công, yêu công là điều may mắn, thậm chí lúc mới yêu nhau, công cũng cảm thấy thụ thiệt thòi, vì chuyện 2 người quen nhau hoàn toàn là do thụ chủ động quấn quýt, yêu quá sâu đậm mới khiến công đồng ý, nên công từng hỏi thụ k cảm thấy k công bằng sao? Thụ mới trả lời rằng chỉ chuyện công đáp lại tình cảm của mình đã đủ vui vẻ rồi, k có gì k công bằng cả.

Fan sủng thụ hay hỗ sủng cũng có thể thoải nhảy hố, k cần lo tình cảm 1 chiều đâu, tuy tác giả viết k nhiều nhưng càng về sau công càng yêu thụ, vì thụ bỏ việc chạy tới chỗ thụ làm lại từ đầu bởi k muốn 2 người yêu xa, công cũng có khi ghen, cũng có lo lắng, đau lòng thụ, nói tóm lại là công thương thụ lắm.

(P/S: Định spoil mà k nhớ gì hết nên phải đi lướt sơ lại 1 lần, nói chung k mìn k hố gì đâu, có H, có ngược tâm thụ 1 chút nhưng phần lớn là bình đạm, ngọt ngào ấm áp. Ngắn nên rất dễ đọc. ^^)

(P/S2: Quên, truyện này niên hạ nha, thụ lớn tuổi hơn nhưng mình k biết bao nhiêu, mà chắc tầm 1-2 tuổi gì thôi à, tại 2 người học chung trường ĐH.)

———–

Review (by Review Danmei)

Quan Dịch Tiêu và Trần Ứng Giai vốn là tri kỉ, thân đến mức có thể ngồi xuyên màn đêm tám nhảm về nhân sinh quan, chia sẻ đủ thứ chuyện mà không thấy chán. Lọt vào mắt Mạc Kiệt, ấy lại là gian tình.

Mừng thay, một ngày nọ Trần Ứng Giai đi cưới vợ, Mạc Kiệt tiểu thụ đắc ý xông lên thực hiện kế sách dính người là vàng, vừa ép buộc vừa cọ cọ làm nũng, kéo được người tới tay.

Truyện viết theo ngôi thứ 1 chủ công, Quan tiểu công lại thuộc thể loại IQ vô cực, nhiều lúc suy nghĩ bạn ấy quanh co xoắn xuýt lại đan xen quá khứ – hiện tại làm người đọc là mình mệt tim thật sự. Chung quy lại thì cái sự vòng vo đó cũng chỉ vì bạn ấy sợ phiền, không muốn đụng vào rắc rối và mất niềm tin vào tình yêu mà thôi. Với những kiểu người sợ phiền ấy, cách nhanh nhất để tránh khỏi phiền phức là đừng làm gì cả. Cho nên Quan tiểu công từ chối bắt đầu một mối quan hệ với Mạc Kiệt, lý do: “Em là thẳng nam”. Có điều Quan tiểu công thẳng nam cái con khỉ. Anh chỉ là sợ mình thích Mạc Kiệt rồi sẽ như thế nào, tình cảm có kéo dài được mãi mãi hay không, lúc kết thúc sẽ đau lòng biết bao nhiêu,…?. 1 like cho tri kỉ Trần Ứng Giai vì đã đóng vai trò thúc đẩy trong việc giúp Quan Dịch Tiêu nhận ra mình chỉ là nguỵ thẳng nam và chân lý yêu thì cứ yêu thôi!

Bởi vì Quan tiểu công như thế, nên đảm bảo 100% ai đọc truyện này cũng sẽ thương Mạc Kiệt lắm luôn. Bản thân bạn ấy đã thuộc kiểu người lắm bất an và có xu hướng bi kịch hoá cuộc đời rồi. Cách bạn ấy theo đuổi Quan Dịch Tiêu thấy thương thật sự: “Về chuyện anh thích em, ngay từ khi bắt đầu đã chú định là bất bình đẳng”.

Tự ăn dấm chua của chính mình tạo ra rất lâu rất lâu khi nghĩ anh bên em 4 năm còn không bằng Trần Ứng Giai bên em 4 tháng, theo đuổi người ta mà suốt ngày bị cự tuyệt “em là thẳng nam”, trong khi lại nổi lên sinh lý khi gần gũi. Quan tiểu công thật sự biết cách dày vò người khác. Thế nhưng, Mạc Kiệt đáng được nâng niu lắm. Đã yêu rồi là muốn móc tim móc phổi cho người ta, dù có như thế nào cũng nhận lỗi sai về mình và bảo “em là công chúa của anh, làm sao em có thể sai được”. Đau lòng hết biết! Đôi lúc, mình lại thấy tim nhũn ra với những lần anh bảo “Dịch Tiêu xin em, đừng bắt nạt anh mà”, rồi cái cách mà anh thể hiện sự yếu đuối, chân thành, mê luyến với Dịch Tiêu, vừa thâm tình, đong đầy, ngọt ngào mà lại xót xa quá đỗi.

Cuối cùng người xứng đáng được nhận hạnh phúc dĩ nhiên sẽ hạnh phúc. Chú định bất bình đẳng được xoá bỏ khi Quan Dịch Tiêu cũng thật lòng trao ra tình cảm của mình. Kiên định trên con đường comeout đầy khó khăn để đường đường chính chính bên Mạc Kiệt, quyết định từ bỏ công việc hiện tại, đập đi xây lại tất cả để được gần gũi người yêu. Phải biết rằng Mạc Kiệt vẫn luôn tự ti và không tin tưởng thật lòng vào tình yêu của Quan Dịch Tiêu, vậy thì hành động của Quan Dịch Tiêu cũng xứng đáng được khen ngợi rồi chứ nhỉ!?

Truyện được Edit khá mượt, mình nghĩ Editor đã phải bỏ ra không biết bao nhiêu nơ-ron thần kinh để chạy theo mạch logic của truyện rồi đây. Cả hai nhân vật chính đều thuộc kiểu ngoài mặt yên bình nhưng nội tâm đầy sóng gió, lo được lo mất, nhưng Mạc Kiệt lại có phần dữ dội hơn, bởi vậy nên có lẽ tác giả đã lựa chọn kể lại theo ngôi kể của Quan Dịch Tiêu – một người tưng tửng, cà lơ phất phơ với cuộc đời, phần nào khiến câu chuyện đỡ trở nên u ám. Note nhẹ 1 chiếc, đừng nhầm lẫn công thụ cả nhà nha: )) là niên hạ, Mạc Kiệt là thụ đó ạ!

—————————

Link: http://mopconuong.blogspot.com/2017/10/muc-luc-24-tu-mau-chot.html

—————————

Chú ý: Truyện chưa beta

24-tu-mau-chot

More Reading

Post navigation

Leave a Comment

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *